Nguyên Thạch

Nước Mắt Quê Hương

Giã biệt con phố cũ.
Tôi tìm lại chốn xưa.
Nơi bóng mát hàng dừa.
Có nước mắt quê hương.
Thôi cạn ly anh nhé.
Mai có về tôi ghé.
Chia nỗi đau tình người.
Cùng nhau ta san sẻ.
Nay tạ từ phố xưa.
Những chiều đi trong mưa.
Niềm thương về cố quốc.
Buồn ơi nói sao vừa.
Xin xếp lại yêu đương.
Thôi giã biệt người thương.
Hành trang vào gian khổ.
Tôi về lại quê hương.
Nơi đây có những chiều.
Đời hoang sơ tiêu điều.
Thấy trong màu mắt biếc.
Nhọc nhằn nỗi cô liêu.
Cô em gái nhu mì.
Hy sinh tuổi xuân thì.
Xót xa đường tranh đấu.
Oán hận ngập lối đi.
Bụi vương trên con đường.
Có cô em mến thương.
Kiêu hùng gương Trưng Triệu.
Em là cả quê hương.
Em thay tôi phận trai.
Bước đường trần chông gai.
Em thay người tù ải.
Nữ nhi chí anh tài.
Dừng chân nơi quán cũ.
Hoa Hướng Dương đơm nụ.
Em ngây thơ khúc khích.
Sắp vào một trại tù.
Tôi nâng niu say đắm.
Ôi nụ hoa tươi thắm.
Tạm xa ơi người thương.
Nẻo buồn chiều quê hương.
Tìm kỷ niệm bóng dừa.
Lang thang thu trong mưa.
Nước dừa tràn nước mắt.
Quê hương yên bình chưa.
Tiếng chuông nơi thánh đường.
Réo rắc trong tinh sương.
Tìm đâu dáng người thương.
Tôi chạnh lòng tiếc thương.
Đau nỗi buồn quê hương.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 29.11.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nước Mắt Quê Hương"